Ở quận Weidong, thuộc thành phố Bình Đỉnh Sơn, tỉnh Hà Nam, miền Trung Trung Quốc, có một người đàn ông nhận nuôi một cô con gái tên Zhang Yimin rất ngoan ngoãn, dễ thương. Thế nhưng, dù đã gần 40 tuổi mà anh vẫn chưa một lần kết hôn.

Người đàn ông ấy tên là Zhang Junling. Vào tháng 5 năm 2009, khi đang đạp xe về nhà, anh Zhang đã nhìn thấy cô bé sơ sinh nằm khóc bên vệ đường. Trong chiếc tã quấn lấy cơ thể cô bé là mảnh giấy ghi ngày sinh của cô bé – 16/3.

Cuộc sống của anh Zhang hoàn toàn thay đổi khi nhặt được cô bé sơ sinh bên lề đường.

Vốn là một đứa trẻ mồ côi được nhận nuôi nên anh Zhang rất đồng cảm với cô bé. Anh quyết định sẽ nhận nuôi và chăm sóc thật tốt cho đứa trẻ tội nghiệp này, giống như cha nuôi đã từng nuôi nấng anh và cậu em trai. Tuy nhiên, cũng vì điều này mà mối tình của anh đã tan vỡ.

Anh tự nhủ phải chăm sóc thật tốt cho con gái, giống như cha nuôi đã từng nuôi nấng anh và cậu em trai.

Ban đầu, người yêu của anh Zhang cũng từng rất thích Yimin và chấp nhận cùng anh nuôi nấng cô bé. Anh Zhang đã cố gắng làm giấy nhận con nuôi và đặt tên cho con gái là Zhang Yimin. Sau khi nhận nuôi con, anh Zhang luôn nỗ lực làm việc để người yêu ở nhà chăm sóc con gái.

Yimin vô tình bị ngã. Chiếc trán của cô bé bị sưng vù. Anh Zhang phải đưa con tới bệnh viện gần đó.

Cuộc sống hạnh phúc và yên bình đó kéo dài được 1 năm. Bất ngờ, mẹ của bạn gái anh gửi Yimin cho người khác nuôi mà không nói với anh một lời. Khi biết được tin này, anh đã phải cố gắng để đưa con gái nuôi trở về bên mình. Khi anh Zhang quyết tâm giữ cô bé bên cạnh, thì đúng lúc ấy, người yêu anh lại nói lời chia tay.

Anh Zhang ân cần bôi thuốc cho Yimin sau khi được bác sỹ thăm khám.

Kể từ đó, anh Zhang phải gửi Yimin tới nhà trẻ còn mình thì gắng sức kiếm tiền để lo cho con. Ngoài công việc bảo vệ, anh còn xin làm thêm cho một công ty quảng cáo để có thêm thu nhập. Hàng ngày, anh phải làm việc từ 8 giờ sáng tới 2 giờ đêm hôm sau. Với khoản tiền lương 2.000 tệ (khoảng 5,5 triệu đồng) mỗi tháng, anh Zhang luôn tính toán cẩn thận từng khoản chi tiêu. 

Tại nhà của anh Zhang, bát đũa xoong nồi chồng chất bụi bẩn, bởi anh phải đi làm suốt nên không có thời gian nấu ăn mà chỉ mua đồ ăn nhanh ngoài hàng về.

Từ thứ Hai tới thứ Sáu, Yimin thường được các thầy cô giáo chăm sóc trong nhà trẻ. Chỉ khi cuối tuần, anh Zhang mới đưa Yimin về nhà. Vì công việc bận rộn, cuối tuần cũng không được nghỉ nên anh Zhang buộc phải mang theo con gái đến chỗ làm việc. Cô bé lúc nào cũng giữ im lặng, lặng lẽ ngồi chơi một mình bên cạnh cha chứ nhất định không chịu chơi cùng ai khác vì sợ bị cha bỏ rơi.

Khi anh Zhang làm ở công ty quảng cáo, Yimin yên lặng ngồi chơi bên cạnh bố. Cô bé đã quen với việc chờ cha mình

Kể từ khi bị bạn gái chia tay, anh Zhang giữ luôn cả vai trò người mẹ trong gia đình. Anh đưa Yimin tới nơi mình làm việc, cô bé sẽ ngủ luôn tại đó tới 2 giờ sáng hôm sau. Đến lúc đó, hai cha con mới bắt đầu quay trở về nhà. Tuy vất vả nhưng hai cha con vẫn luôn được ở cạnh nhau.

Anh Zhang mặc quần áo cho con gái rồi đưa con tới nơi làm việc như thường ngày.

Khi được hỏi vì sao lại chọn con gái nuôi, chứ không phải người bạn gái cũ, anh đã nói rằng “Định mệnh đã cho tôi gặp được con gái. Tôi đã quyết định nhận nuôi thì sẽ không bao giờ bỏ rơi nó dù với bất cứ lý do nào”. Có lẽ, lòng biết ơn đối với người cha nuôi đáng kính đã giúp anh Zhang có thêm nghị lực để chăm lo cho bé Yimin dù cuộc sống hiện tại có muôn vàn khó khăn và tương lai phía trước lại càng vô cùng mịt mờ.

Anh Zhang đưa Yimin tới nơi mình làm việc. Yimin sẽ ngủ tại nơi anh Zhang làm việc tới 2 giờ sáng hôm sau. Đến lúc đó, 2 cha con mới bắt đầu quay trở về nhà.

Chẳng biết rồi anh Zhang có thể tìm được cô gái nào đủ bao dung để gắn bó cùng một người đàn ông nghèo khó lại có thêm một cô con gái nuôi không, hay anh phải sống cô độc một mình mãi như vậy, nhưng tin chắc rằng, một người có trái tim nhân hậu và giàu lòng yêu thương như vậy chắc chắn sẽ được trời xanh an bài cho những điều tốt đẹp nhất.

Nguồn ảnh: dahe.cn

Hải Dương