Thơ, là tiếng lòng của người thi sĩ. Khi kết hợp với thể thơ được dung luyện qua năm tháng cuộc đời, thì thơ có khả năng đưa người đọc thăng hoa. Bản thân thi sĩ, cảnh giới tinh thần của họ có lẽ cũng đã ngấm vào từng câu từng chữ, cho dù độc giả có cảm thụ được đến bao nhiêu, người thi sĩ cũng vẫn hạnh phúc trong những vần điệu của riêng mình.

Tráng sĩ bước chầm chậm
Ly biệt một chiều mưa
Ngoảnh đầu trông cảnh cũ
Chỉ thấy khói mây mờ

Xác xơ hoa rụng hết
Mây đục khuất ánh chiều
Thảng thốt chim kêu vội
Bước mòn lối cô liêu.

Ngoảnh đầu trông cảnh cũ. Chỉ thấy khói mây mờ. (Ảnh: Pinterest.com)

Cố nhân về cố quận
Tin nhà vẫn đợi mong
Tuyết sương ôi mấy độ!
Gắng vững chí bền lòng

Ngày sau chí lớn thỏa vẫy vùng
Giữa trời tái ngộ hát ca cùng
Gió mưa một trận, mưa một trận…
Sen ngát hương lành phút vui chung.

Cố nhân về cố quận. Tin nhà vẫn đợi mong. (Ảnh: WordPress.com)

Văn Nhược

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.