Thơ, là tiếng lòng của người thi sĩ. Khi kết hợp với thể thơ được dung luyện qua năm tháng cuộc đời, thì thơ có khả năng đưa người đọc thăng hoa. Bản thân thi sĩ, cảnh giới tinh thần của họ có lẽ cũng đã ngấm vào từng câu từng chữ, cho dù độc giả có cảm thụ được đến bao nhiêu, người thi sĩ cũng vẫn hạnh phúc trong những vần điệu của riêng mình.

Đời là chuỗi thăng trầm như nốt nhạc…
Có đoạn vui cùng với cả đoạn buồn
Và tiết tấu cũng khi nhanh khi chậm
Khoảng lặng thường mang trống trải mênh mang…

Nếu cứ tiếc… thì mãi hoài nuối tiếc
Đau đáu chi những ngày tháng qua rồi..
Cố hoài niệm những điều không thể níu
Thì bốn mùa vẫn vậy, hững hờ trôi!

Cố hoài niệm những điều không thể níu. Thì bốn mùa vẫn vậy, hững hờ trôi! (Ảnh: Pinterest.com)

Mai lại sáng, sáng… trưa, chiều lại tối…
Hoa tỏa hương, khoe sắc… lại rụng tàn
Là nhân chứng của một thời ngắn ngủi
Nghĩa lý gì trong dòng chảy thời gian.

Bao dâu bể trải rồi … chưa tỉnh mộng!
Cuộn xoay theo vòng hư ảo khóc – cười
Nhân sinh đắm ‘ danh – lợi – tình ‘ mê mải
Xa xót lòng … lặng ngắm gió mây trôi!

Nhân sinh đắm ‘ danh – lợi – tình ‘ mê mải. Xa xót lòng … lặng ngắm gió mây trôi! (Ảnh: Pinterest.com)

Thụy Du

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.